Monday, August 11, 2014

Bát cơm thừa của mẹ

Sưu tầm online 


“Bát cơm thửa của mẹ” là một câu chuyện ngắn cảm dộng. Dù cho số lượng câu chữ khá khiêm tốn nhưng nó hàm chưa biết bao điều về tình mẫu tử, về cuộc sống… Nhiều suy nghĩ còn đọng lại ngay cả khi câu chuyện đã kết thúc, kết thúc từ lâu rồi…

“Về đến nhà đã hơn 7 giờ tối, mẹ và em đang ăn cơm, thấy tôi mẹ liền hỏi: “Sao con về muộn thế?”. “Dạ, hôm nay học 5 tiết”, trả lời mẹ tôi lao vào mâm cơm cắm cúi ăn, vì trưa nay tôi chỉ lót dạ bằng mẩu bánh mì.
Mẹ mang lên cho tôi đĩa trứng rán. “Con ăn thêm đi cho no. Chiều nay mẹ ăn mấy củ khoai luộc ở nhà cô Hai vẫn còn no lắm”, mẹ bảo tôi.
Mẹ ngồi nhìn chị em tôi ăn, cười hạnh phúc. Những nếp nhăn trên mặt mẹ càng lộ rõ. Cơm nước xong tôi dạo bước ra trước hiên nhà thì gặp đứa bạn rủ đi xem ca nhạc ngoài nhà văn hóa.
Tôi vào nhà thay áo quần rồi xuống bếp xin mẹ đi xem. Tôi sửng sốt khi nhìn thấy mẹ đang ăn chén cơm thừa còn lại hồi nãy cùng với một chút rau. Cổ họng tôi nghẹn đắng”.
Bạn PĐ đã viết về câu chuyện như thế này: “Cảm ơn bài viết đã cho tôi suy nghĩ lại về mình đối với cha mẹ. Cảm ơn thật nhiều. Trên thế gian này không ai có thể quý ta như cha mẹ.”
Bạn H chia sẻ: “Trời nắng mẹ đội nón nhưng con đầu trần. Phải chăng tôi chỉ nhìn mặt khuất phía sau… Thương và kính trọng những người mẹ tần tảo vì con. Nhưng cũng thương cho những đứa con có mẹ vô tình”
Còn tôi, chỉ muốn nói rằng: “Hãy yêu thương cha mẹ khi còn có thể”.

















.

No comments:

Post a Comment